Rối loạn tiền đình dễ xảy ra ở những người làm việc văn phòng, ngồi nhiều trong phòng lạnh và tiếp xúc thường xuyên với máy tính dẫn đến bị nhiễm lạnh…
Vì ngồi nhiều trong phòng lạnh, vùng cột sống cổ dễ bị nhiễm lạnh, lâu ngày làm co thắt động mạch cột sống, dẫn đến rối loạn tiền đình ngoại biên.
Đây cũng là nguyên nhân khiến bệnh dễ tái phát nếu không lưu ý kỹ. Có khá nhiều nguyên nhân gây rối loạn tiền đình: môi trường, thời tiết (chuyển mùa), nhiễm độc (hóa chất, thuốc, ăn uống…), tuần hoàn kém và các vấn đề thần kinh, tâm lý, tạo máu.
Triệu chứng
Nôn thốc nôn tháo, chóng mặt đến lao đao, chệnh choạng, thậm chí phải nằm liệt, mọi vật như đảo lộn, quay cuồng… Đó là các triệu chứng ban đầu thường ít xuất hiện, nếu có thì có thể là mất ngủ, người mệt mỏi.
Thường vào buổi đêm về sáng, người bệnh thức giấc mở mắt ra nhìn mọi vật xung quanh thì có cảm giác không bình thường, trở mình thấy lao đao, ngồi dậy khó khăn. Nếu cơn nhẹ, bệnh nhân có thể cố gắng đứng dậy được nhưng mất thăng bằng, dễ ngã.
Nếu cơn nặng, họ chỉ nằm được ở một tư thế, không ngồi dậy nổi, buồn nôn và có thể nôn dữ dội gây mất nước, điện giải, mở mắt ra sẽ thấy mọi vật quay cuồng, đảo lộn.
Người bệnh tỉnh táo, đầu không đau nhức nhưng nặng trĩu như bị nén, ép lại; sợ ánh sáng và tiếng động và sự thay đổi tư thế, muốn tìm sự yên tĩnh. Mạch thường nhanh, huyết áp hạ, người mệt lả.
Bệnh có thể diễn biến trong vài ba ngày, rồi hồi phục dần nhưng cũng có thể kéo dài và để lại những di chứng mất thăng bằng, lao đao, mắt mờ nhòe, chân tay tê bì, run rẩy, suy yếu mệt mỏi một thời gian, ảnh hưởng rất nhiều tới sức khỏe.
Phục hồi
Việc khống chế những cơn chóng mặt “khủng khiếp” là rất cần thiết và phải kịp thời. Để người bệnh nằm nơi yên tĩnh, tránh ánh sáng mạnh. Chọn tư thế nằm thích hợp như: nghiêng trái hoặc phải, hoặc nằm ngửa.
Nếu buồn nôn thì cho nôn hết ra, nhưng sau đó phải cho uống bù nước và điện giải; orezol là dung dịch được lựa chọn. Xen kẽ cho người bệnh uống một cốc sữa nhỏ có đường đặc thật nóng.
Việc dùng thuốc nhất thiết phải theo chỉ định của bác sĩ. Tuy nhiên, thuốc chỉ giúp giải quyết tức thời những cơn chóng mặt cấp. Về lâu dài, bệnh nhân cần chủ động phòng ngừa bằng cách luyện tập, ban đêm, để đèn ngủ sáng cho dễ nhìn sự vật chung quanh.
Không ngồi liên tục quá lâu, nhất là ngồi máy tính. Hạn chế tiếp xúc với các chất liệu hoặc thực phẩm có mùi vị kích thích. Tránh ngoảnh cổ quá nhanh hoặc đứng ngồi quá nhanh.
Tránh lái xe hoặc điều khiển máy móc có động cơ mạnh, nếu thường hay bị choáng váng. Giảm thiểu căng thẳng, lo âu, hoảng hốt. Tránh leo trèo cao. Tránh đọc sách báo khi ngồi trên xe hơi. Ngồi hoặc nằm ngay khi cảm thấy chóng mặt. Hợp tác chặt chẽ với thầy thuốc để chữa bệnh.
Người bệnh cần đi khám bác sĩ khi: Cơn nhức đầu bất thình lình; Mờ mắt nhìn sự vật không rõ; Giảm thính giác; Mất định hướng với không gian và thời gian; Nói khó khăn; Tay chân run rẩy, yếu; Bất tỉnh nhân sự; Cảm thấy lảo đảo muốn té ngã; Thấy tê dại các đầu ngón chân tay; Đau ngực hoặc nhịp tim nhanh chậm bất thường.
Các dấu hiệu đó có thể báo hiệu bệnh nặng như tai biến động mạch não, u bướu não, bệnh Parkinson, bệnh tim mạch, bệnh đa xơ cứng.
Dù chóng mặt ít khi là dấu hiệu của căn bệnh trầm kha, nhưng nếu thấy một trong những triệu chứng như trên bạn phải đi bác sĩ để được khám nghiệm, tìm hiểu để chữa bệnh càng sớm càng tốt.
Theo suckhoevadoisong